Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Lạc đường rồi, có biết không...?

Con người ấy đã theo gió đi rồi
để mỗi ngày ta khan giọng gào với bóng tối
- Đã nói lạc đường sao không ngoái nhìn lại?
đã biết lạc đường sao người cứ còn đi mãi...

tận xa xôi...

(Về nhà đi - thơ Nguyễn Phong Việt)